top of page
  • 360_F_512566080_YBwzivfnXY2xBVZWiuJ1zXVJUPz667u2-removebg-preview
Tìm kiếm

Người đứng sau những mảnh ghép

  • Ảnh của tác giả: Vy Lê Đặng Thảo
    Vy Lê Đặng Thảo
  • 24 thg 4
  • 3 phút đọc

Một lời thì thầm giữa những dòng chữ...

Nếu bạn từng dừng lại trước một đoạn văn trong Puzzles, lặng người vì những cảm xúc thật như vừa rơi xuống từ trái tim, và tự hỏi “Ai đang nói hộ mình?”, thì xin chào — đó là tớ, Lan. Một cô gái tuổi mười bảy, viết bằng những đêm trắng và trái tim chưa bao giờ ngừng thổn thức.

Tớ không là gì to tát – chỉ là một học sinh chuyên Văn giữa thành phố lúc thì ồn ào đến nghẹt thở, lúc lại trống rỗng đến chênh vênh. Nhưng giữa những trang giấy loang mực và đôi lần điểm số đỏ hoe, tớ đã lặng lẽ dựng nên một thế giới – nơi nhân vật tên Mai không chỉ là nhân vật, mà là một giấc mơ được gọi thành tên.


ree

Khi Văn học chạm vào Tâm hồn

Tớ từng nghĩ, nếu không thể ôm trọn thế giới, ít nhất hãy thử hiểu lấy một tâm hồn. Văn học là cánh cửa đầu tiên tớ gõ – nơi mọi xúc cảm đều có quyền tồn tại, dù dữ dội hay mong manh. Nhưng rồi tớ nhận ra, để thực sự đi vào bên trong ai đó, chỉ văn chương là chưa đủ. Tâm lý học bước đến, như một người bạn trầm lặng, cho tớ những khung lý thuyết để ghép lại mảnh vỡ của cảm xúc.

Giữa hai thế giới ấy – nghệ thuật và khoa học của con người – tớ đi loay hoay tìm một điểm chạm. Puzzles ra đời như một lời thì thầm: rằng có thể, có một nơi nơi ngôn từ là cầu nối, nơi những nỗi buồn cũng biết lắng nghe nhau.


Mai là ai? Hay là... tớ trong một chiều không gian khác

Mai không sinh ra từ tưởng tượng – mà từ nỗi cô đơn không tên ở tuổi 17, từ lần nhìn vào gương và không nhận ra chính mình, từ đêm đọc Camus và bật khóc vì thấy Sisyphus không cô độc nữa.

Mai vẽ, vì tớ từng vẽ. Mai nghe nhạc, vì đó là playlist buồn của tớ trong những buổi chiều mưa rơi không dứt. Và khi Mai im lặng, chính là lúc tớ đang học cách tha thứ cho mình.


Viết – không phải để nổi bật, mà để sống.

Tớ không viết để được khen là sâu sắc hay "chín chắn hơn tuổi". Tớ viết để thở. Để nói điều mình chẳng thể nói. Để lưu giữ cảm xúc trước khi nó biến mất như cơn mưa đầu mùa.

Có những ngày, bài tập chất đầy bàn, tớ vẫn lén viết vài dòng trong cuốn sổ tay, như viết cho một người bạn tưởng tượng. Viết để tin rằng, ở đâu đó, có người cũng đang loay hoay như mình – và không sao cả.


Puzzles không phải dự án, mà là một chốn để trở về

Tớ không mơ thay đổi thế giới. Tớ chỉ mong, khi ai đó bước vào Puzzles, họ thấy mình không còn lạc lõng. Rằng việc học Văn, yêu Văn – không phải là điều lãng phí. Rằng tâm lý không khô khan, mà rất con người, rất sống.

Tớ mong những ai từng ngồi lặng trước bài kiểm tra trắng trơn, từng cảm thấy mình “khác người”, từng hoang mang giữa bao nhiêu “phải làm gì sau này” – sẽ tìm thấy chút ánh sáng qua những dòng của Mai.


Nếu bạn cũng từng mơ mộng... hãy ở lại một chút nhé

Không cần theo dõi tớ, không cần like hay share. Chỉ cần bạn biết rằng: tớ đang ở đây, viết vì những điều mỏng manh và dịu dàng, viết để giữ lại giấc mơ tuổi 17 chưa kịp vụn vỡ.

Và nếu một ngày, bạn muốn kể chuyện của mình – hãy viết cho tớ. Như hai người bạn, cùng nhìn về bầu trời và nói: "Tớ hiểu bạn."



Puzzles không phải của riêng tớ. Đó là chuyện của tất cả chúng ta.

Từ Lan, người tin rằng ngôn từ – dù nhỏ bé – cũng có thể dịu dàng ôm lấy một tâm hồn:

“Chúng ta viết, không để được hiểu hết – mà để không biến mất.”

 
 
 

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

Comments


Monday - Saturday 
9am - 7pm

Puzzles

Tp Hồ Chí Minh, Việt Nam, 700000

0dc897c5d14c1e1e16fd479dac229cbe.jpg

Tel: (+84) 0846 936 931
Email: Puzzles.psych@gmail.com

bottom of page